NĂM SỰ SÁNG.
SUY NIỆM MẦU NHIỆM TRÀNG HẠT MÂN CÔI
VỚI LINH MỤC THI SĨ
PHANXICÔ XAVIÊ NGUYỄN XUÂN VĂN.(2)
“Cho tới trước thế kỷ 21, Kinh Mân Côi bao gồm 15 mầu nhiệm, được chia làm ba nhóm: Mầu nhiệm năm Sự vui (Mysteria Gaudiosa), Mầu nhiệm năm Sự thương (Mysteria Dolorosa), Mầu nhiệm năm Sự mừng (Mysteria Gloriosa). Tất cả hầu như không có gì thay đổi cho đến năm 2002, Giáo hoàng Gioan Phaolô II công bố thêm năm mầu nhiệm mới, đó là Mầu nhiệm năm Sự sáng (Mysteria Luminosa), như vậy, Kinh Mân Côi ngày nay có 20 mầu nhiệm” (Tử điển mở Wikimedia) http://vi.wikipedia.org/wiki/Kinh_M%C3%A2n_C%C3%B4i
“Năm Sự Sáng là kinh đọc khi lần chuổi Mân Côi, giúp suy gẫm những biến cố quan trọng trong cuộc đời công khai của Chúa Giêsu. Năm Sự Sáng do Đức Chân Phước Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đặt ra trong Tông Thư Rosarium Virginis Mariae về Kinh Mân Côi (16/10/2002).
Năm Sự Sáng được đọc vào các ngày thứ Năm trong tuần.
Trước mỗi chục kinh Kính Mừng, xướng lên một sự kiện để suy gẫm trong khi đọc chục kinh đó. Năm Sự Sáng gồm:
– Thứ Nhất thì gẫm: Đức Chúa Giêsu chịu phép rửa – Ta hãy xin cho được sống xứng đáng là con cái Chúa.
– Thứ Hai thì gẫm: Đức Chúa Giêsu dự tiệc cưới Cana – Ta hãy xin cho được vững tin vào quyền năng của Ngài.
– Thứ Ba thì gẫm: Đức Chúa Giêsu rao giảng Nước Trời và kêu gọi sám hối – Ta hãy xin cho được hoán cải và đón nhận Tin Mừng.
– Thứ Bốn thì gẫm: Đức Chúa Giêsu biến hình trên núi – Ta hãy xin cho được lắng nghe và thực hành Lời Chúa.
– Thứ Năm thì gẫm: Đức Chúa Giêsu lập Bí tích Thánh Thể – Ta hãy xin cho được năng kết hợp cùng Chúa Giêsu Thánh Thể . ( Theo: 5 phút Lời Chúa ).
http://5phutloichua.net/mainsite/node/nam-su-sang
Sau đây là Mầu nhiệm Năm sự sáng trích từ Sứ Điệp Tình Thương của linh mục F. X. Nguyễn Xuân Văn.
1.Thứ Nhất thì gẫm :
ĐỨC CHÚA GIÊSU CHỊU PHÉP RỬA –
Ta hãy xin cho được sống xứng đáng là con cái Chúa.
Ba mươi là tuổi bắt đầu,
Công khai giảng thuyết nhiệm mầu Phúc Âm.
Nhân ngày gió dịu trời râm,
Giã từ Hiền Mẫu khoan tâm lên đường.
Từ nay hồ hải bốn phương,
- Nằm gai nếm mật coi thường gian lao.
Thánh Gioan từ độ năm nào,
Rừng sâu luyện chí non cao rèn lòng.
Sống nhờ châu chấu mật ong,
Bạn cùng hoa cỏ thong dong tháng ngày.
Lệnh trên vâng nhận từ đây,
Xa rời sông núi dạn dày sương phong.
Tay cầm chiếc gậy mục đồng,
Lưng dây da thắt áo lông lạc đà.
Ngày ngày đến bãi trường sa,
- Lấy hơi ngâm khúc Thánh ca cựu truyền:
”Hỡi nhà con cái Ích-diên,
Đây là tiếng nói của miền hoang vu:
Nơi nào quanh quẹo âm u,
Uốn cong cho thẳng, phát mù cho quang.
Hố sâu, gò nổi san bằng,
Chém gai phạt gốc dọn đàng Chúa đi.
Hỡi người tội lỗi ngu si,
Hãy mau chấm dứt hành vi sai lầm.
Hỡi dòng rắn độc lang tâm,
- Coi chừng lưỡi búa đã nhằm thân cây.
Nào người sung túc no đầy,
Chia cơm sẻ áo đừng gây bất bình.
Nào người thu thuế, quan binh,
Đừng đòi quá số, đừng khinh dân lành.”
Gần xa dân chúng phong thanh,
Đến xin phép rửa, vây quanh chuyện trò.
Xôn xao bắt mối thăm dò:
”Cứu Tinh mong đợi chắc do nơi Thầy?”
Gioan rằng: “Không phải tôi đây,
- Tôi không đáng mở dây giày Người đâu.
Đây là phép rửa mở đầu,
Dọn đường cho một phép mầu nhiệm hơn,
Do tay Đấng có oai quờn,
Rửa người bằng lửa, bằng ơn Thánh Thần.
Chính Ngài tẩy sạch muôn dân,
Như cầm quạt gió dê sân lúa nhà.
Quạt cho rơm rác bay ra,
Lúa vào kho lẫm, rơm qua hỏa lò.
CHÚA GIÊ-SU CHỊU PHÉP RỬA
Hòa giang nước chảy quanh co,
- Đào ghềnh xoi thác reo hò triền miên.
Bờ sông Gioan đứng giảng truyền,
Mỗi lời như có uy quyền bên trong.
Tai nghe dân chúng động lòng,
Tâm tư dao động như dòng thác sôi.
Tay Gioan dội nước liên hồi,
Miệng Gioan tiếp tục gọi người canh tân.
Giật mình thấy Chúa đến gần,
Uy nghi như một Vị Thần trên mây.
Rằng: “Nhân cơ hội đến đây,
- Xin ban phép rửa, ơn nầy ghi sâu.
Gioan rằng: “Phận mọn dám đâu,
Lẽ ra tôi phải nói câu của Thầy.”
Chúa rằng: “Nhiệm vụ hôm nay,
Xin người cứ việc ra tay hoàn thành.”
Gioan đành khiêm tốn thi hành,
Rửa xong, chuyện lạ phát sanh tức thời.
Ngay trên chỗ đứng Con Người,
Mây trời biến đổi, cửa trời mở tung.
Vẳng nghe tiếng phán không trung:
- “Đây Con yêu dấu vô cùng của Ta.”
Thánh Thần Thiên Chúa hiện ra,
Lấy hình bồ câu đáp qua trên đầu.
Nhiều người nghe thấy mặc dầu,
Một Gioan hiểu được nhiệm mầu mà thôi.
2.Thứ Hai thì gẫm:
ĐỨC CHÚA GIÊSU DỰ TIỆC CƯỚI CANA –
Ta hãy xin cho được vững tin vào quyền năng của Ngài.
TIỆC CƯỚI CA-NA
Ngày xuân chim hót hoa cười,
Nước non thêm sắc mây trời thêm hương.
Ca-na chào đón tân nương,
- Tưng bừng pháo nổ, rộn ràng tiệc hoa.
Tân lang rước khách gần xa,
Thầy trò Chúa cũng mang quà chia vui.
Phúc nhà ai khiến ai xui,
Ân cần mời Mẹ đến ngồi bên Con.
Giữa chừng bữa tiệc đang ngon,
Rượu đà cạn hũ, khách còn khua ly.
Đức Bà sẵn dạ từ bi,
Rằng: “Nhà hết rượu, hãy vì tân lang.”
Giêsu nhỏ nhẹ thưa sang:
- “Giờ Con chưa đến vội vàng làm sao?”
Đức Bà gọi kẻ giúp vào,
Dặn lo công việc Thầy giao chớ chầy.
Chúa sai múc nước đổ đầy,
Sáu chum đá lớn đang bày giữa sân.
Thường dùng đựng nước rửa chân,
Mỗi chum tính lít chứa gần trăm hai.
Chum đầy, Chúa dạy sang chai,
Giao cho quản tiệc an bài tiếp tân.
Việc dù có mắt gia nhân,
- Mà người quản tiệc chưa phần nào hay.
Gọi tân lang đến tỏ bày:
”Rượu ngon đãi trước cho say ngà ngà,
Rượu xoàng tiếp nối cho qua,
Sao dành hảo tửu đem ra lúc nầy?”
Đó là phép lạ đầu tay,
Chúa vì Mẹ Thánh tỏ bày hiển vinh.
Môn đồ vững dạ kính tin,
Đẹp lòng chủ khách, phỉ tình tân lang.
Tiệc tan trời đã muộn màng,
- Chúa đưa Hiền Mẫu lên đàng về ngay.
Môn nhân bén gót theo Thầy,
Sang Ca-phát nghỉ mấy ngày xả hơi.
- Thứ Ba thì gẫm:
ĐỨC CHÚA GIÊ SU RAO GIẢNG NƯỚC TRỜI và KÊU GỌI SÁM HỐI
Ta hãy xin cho được hoán cải và đón nhận Tin Mừng.
Một hôm dân chúng gần xa,,
Vượt tràn sóng gió băng qua núi rừng.
Dõi theo chân Chúa không ngừng,
Miễn sao nhận được Tin Mừng thì thôi.
Chúa đưa đến một ngọn đồi,
- Lúc đi dạy dỗ khi ngồi ủi an.
Trong bầu không khí hân hoan,
Tiếng Người huyền ảo như ngàn thông reo.
NHỮNG MỐI PHÚC THẬT
Phúc thay kẻ chuộng khó nghèo,
Nước Trời là giải thưởng treo cho mình.
Phúc người khiêm nhượng hiền lành,
Đất là cơ nghiệp Chúa dành vô biên.
Phúc thay cho kẻ ưu phiền,
Gặp nguồn an ủi triền miên có ngày.
Yêu đường công chính phúc thay,
- Khát khao một thuở no say muôn đời.
Phúc thay người biết thương người,
Mai sau sẽ được ơn trời xót thương.
Phúc thay lòng dạ tuyết gương,
Được nhìn Nhan Chúa thiên đường cao xa.
Phúc thay cho kẻ hiếu hòa,
Xứng danh con Chúa thiên tòa mai sau.
Phúc người vì Chúa khổ đau,
Nước Trời hiển trị cùng nhau đời đời.
Vì Ta chịu nhục một thời,
- Vì Ta chịu để cho người vu oan.
Các con có phúc muôn vàn,
Hãy mừng tận dạ hãy an tận lòng.
Phước phần cao trọng vô song,
Quê trời dành để chờ mong ngày về.
Tiên tri xưa bị khinh chê,
Bị đời ngược đãi ê chề thế thôi.
LỜI NGUYỀN RỦA
Khốn đời giàu có các người,
Thú vui đã đủ ngày vui đã đầy.
Khốn đời dư dật no say,
- Mai sau đói khát đắng cay đời đời.
Khốn cho kẻ mảng vui cười,
Buồn phiền khóc lóc một nơi có ngày.
Thích người ca tụng khốn thay,
Kẻ gian chỉ được khen hay một thời.
GƯƠNG SÁNG
Các con là muối ướp đời,
Đừng cho muối lạt bị người vất đi.
Các con là một thành trì,
Thành xây trên núi giấu chi được người.
Các con là ánh mặt trời,
- Là đèn tỏ ngọn cho đời soi chung.
Đèn ai đem giấu trong thùng,
Chẳng treo cho sáng trên khung cửa nhà.
Việc lành phải được chiếu ra,
Cho đời ca tụng Danh Cha trên trời.
CHÚA GIÊ-SU VÀ LỀ LUẬT
Con Người không phải ra đời,
Để thay lề luật bỏ lời Tiên Tri.
Trước khi trời đất qua đi,
Mọi điều phải được thực thi đủ điều.
Con Người không đến hủy tiêu,
- Chỉ nhằm hoàn thiện bao nhiêu luật truyền.
Bỏ điều khoản nhỏ tự chuyên,
Còn khuyên người bỏ lạm quyền đáng chê.
Ai khuyên và giữ chỉnh tề,
Trên trời được kể xứng bề đàn anh.
Phần con nếu đức chẳng thành,
Giống quân biệt phái thì đành vong thân.
Luật xưa nghiêm cấm sát nhân,
Có tòa luận tội phạt dân giết người.
Phần Thầy có luật răn đời,
- Tội nào vạ ấy đền bồi xứng cân.
Hễ ai hờn giận tha nhân,
Bị tòa xử án ra thân lao tù.
Mắng người rằng ngốc rằng ngu,
Trước tòa công nghị đền bù tội khiên.
Rủa người đồ quỉ, đồ điên,
Đáng vào hỏa ngục liên miên thọ hình.
Đến giờ dâng lễ cầu kinh,
Nhớ ra có kẻ bất bình với con,
Không nên tính toán thiệt hơn,
- Đặt ngay của lễ dưới chân bàn thờ.
Quay về liệu thế tìm cơ,
Khúc ca bắt nhịp câu thơ họa vần.
Để cho thanh thản tinh thần,
Để cho lễ vật thêm phần tinh anh.
Trên đường muôn dặm đồng hành,
Hãy lo giao hảo cho nhanh với người.
Kẻo khi về mới tới nơi,
Bị người cáo buộc thân rơi vào tù.
Tháng năm cay cực đền bù,
- Khi chưa trả hết đồng xu cuối cùng.
Ngoại tình tội khó khoan dung,
Luật xưa phạt kẻ buông lung nặng nề.
Phần Thầy dạy kẻ si mê,
Ưa nhìn nữ sắc đáng chê dường nào.
Nếu còn rày ước mai ao,
Lòng mang tội với trời cao nặng rồi.
Nếu hai con mắt đẹp đôi,
Một sinh dịp tội để thôi ích gì.
Con ơi! Hãy móc quăng đi,
- Thà làm tên chột vinh quy về trời.
Hơn mang cặp mắt sáng tươi,
Đi vào hỏa ngục cho người mỉa mai.
Nếu bàn tay mặt làm sai,
Gây nên dịp tội trổ tài lăng nhăng.
Con ơi! Hãy chặt mà quăng,
Thà làm tên cụt vinh thăng quê trời.
Hơn mang trọn vẹn con người,
Chôn vào hỏa ngục đời đời ích chi?
Luật rằng: Rẫy vợ phải thì,
- Cho tờ ly dị để ghi làm bằng.
Phần Thầy dạy các con rằng:
Ngoại trừ gặp phải trở ngăn buộc lìa.
Gây điều phụng rẽ loan chia,
Bên nầy đặt cớ bên kia ngoại tình.
Phải mang lấy tội vào mình,
Bên nào lại được giảm khinh bên nào?
Ai nhằm vợ rẫy cưới vào,
Ngoại tình mắc phải thêm bao vạ tràn.
Luật rằng : Chớ có thề gian,
- Nhưng thề với Chúa liên can đủ bề.
Phần Thầy dạy chẳng được thề,
Có thì nói có không thì rằng không.
Chớ thêm chớ bớt mảy lông,
Chỉ trời chỉ đất thề ngông thôi đừng.
Trời là ngai Chúa cửu trùng,
Đất là bệ ngọc Chúa dùng đặt chân.
Gia-liêm vùng đất thánh thần,
Kinh đô Vua Cả thề cần phải kiêng.
Cũng đừng chỉ vật linh thiêng,
- Chỉ riêng mái tóc thề riêng đủ vành.
Cho dù sợi tóc mong manh,
Con không biến trắng ra xanh được nào.
Các con biết luật dạy sao?
”Mắt đền lại mắt răng vào thay răng”.
Phần Thầy dạy các con rằng:
Dĩ ác báo ác sao bằng thi ân.
Bị đòn má phải bất thần,
Hãy chìa má trái cho cân mặc lòng.
Dù ai đoạt lấy áo trong,
- Áo ngoài con hãy thong dong cởi nhường.
Buộc con đi một dặm đường,
Con đi hai dặm dễ thường còn lo?
Ai xin con hãy lấy cho,
Ai vay mượn chớ đắn đo chối từ.
Luật truyền: yêu bạn ghét thù,
Song Thầy bảo thật: Cho dù địch nhân,
Hãy yêu chẳng khác người thân,
Thi ân cho kẻ vong ân bạc tình.
Mặc ai tìm cách hại mình,
- Mình nên cầu nguyện hy sinh nếu cần.
Sao cho xứng được hồng ân,
Làm con Cha Cả từ nhân trên trời.
Cho mưa cho nắng khắp nơi,
Kẻ lành người dữ đồng thời gội ơn.
Nếu con yêu kẻ yêu con,
”Bèo qua đúc lại” thì còn công chi?
Những quân thu thuế khác gì?
Ân vay nghĩa trả chẳng bì kịp sao?
Nếu con chỉ biết hỏi chào,
- Giữa người thân thuộc thì nào hơn ai?
Những quân vô đạo bên ngoài
Cũng thì một sách một bài đâu xa?
Vậy nên con phải tỏ ra,
Trọn lành theo mẫu gương Cha trọn lành.
Ý NGAY LÀNH TRONG VIỆC BỐ THÍ
Làm lành chớ khá cầu danh,
Bằng không mọi việc sẽ thành hư không.
Đừng làm phúc giữa đám đông,
Người trông kẻ thấy uổng công việc mình.
Chớ làm như bọn giả hình,
- Thổi kèn đánh trống vang inh phố phường.
Để cho thiên hạ tán dương,
Là nhận phần thưởng tương đương xong rồi.
Khi con bố thí cho ai,
Hãy làm kín đáo kẻo hoài công đi.
Tay mặt con muốn làm chi,
Đừng cho tay trái biết gì hay hơn.
KHI CẦU NGUYỆN
Khi con cầu nguyện xin ân,
Cũng đừng bắt chước những quân giả hình.
Đứng ngay giữa chợ đầu đình,
- Ê a lớn tiếng bản kinh thuộc lòng.
Hãy vào đóng kín cửa phòng,
Lời cầu cẩn mật mới mong đắc lời.
KINH LẠY CHA
Cũng đừng cả tiếng dài hơi,
Giống như kẻ ngoại sợ trời không nghe.
Trước khi con khấn điều chi,
Cha con đã biết và ghi nhận rồi.
Hãy nguyện như thế nầy thôi,
Đừng bày ra miệng ra môi lắm lời:
”Lạy Cha cao ngự trên trời,
- Nguyện Danh Cha được muôn đời tôn vinh.
Nước Cha hiển trị thái bình,
Trên trời dưới đất đẹp tình Ý Cha.
Chúng con cầu khẩn thiết tha,
Xin ban lương thực dùng qua hằng ngày.
Xin tha tội vạ xưa nay,
Chúng con nguyện cũng tha ngay cho người.
Xin ngăn chước quỉ hại đời,
Muôn ngàn sự dữ xin dời cho xa.”
Ai tha sẽ được thứ tha,
- Không tha ắt chẳng được Cha khoan hồng.
ĂN CHAY
Giữ chay mà chẳng giữ lòng,
Làm trò xấu xí hình dong mặt mày.
Tỏ cho kẻ biết người hay,
Thì rồi chỉ được đời nầy thưởng công.
Ăn chay thật dạ thật lòng,
Bên ngoài tươi tỉnh bên trong võ vàng.
Chải đầu rửa mặt đàng hoàng,
Việc càng kín đáo Chúa càng thưởng công.
CỦA CẢI THẬT
Của đời tích trữ chất chồng,
- Là cho mối mọt đục lồng mà thôi.
Ngày lo đêm sợ bồi hồi,
Đem theo sợ mất, cất ngồi không yên.
Đêm nằm sợ giấc ngủ quên,
Sợ thằng ăn trộm, sợ tên ăn mày.
Bận lòng cất giữ đời nầy,
Sao bằng tích trữ gởi ngay trên trời?
Bỏ vào kho lẫm đời đời,
Sẽ sinh nhiều lãi nhiều lời biết bao.
Của đâu lòng đó theo vào,
- Theo sâu dưới đất theo cao trên trời.
MẮT LÀ ĐÈN SOI
Mắt mà lành mạnh sáng ngời,
Như đèn soi tỏ khắp nơi thân mình.
Mắt mù nhìn chẳng thấy hình,
Lòng mù như một bãi sình tối tăm.
THIÊN CHÚA VÀ CỦA CẢI
Làm tôi hai chủ sao nhằm ?
Hễ yêu chủ nọ, thì căm chủ nầy.
Lòng ai vừa dở vừa hay,
Vừa yêu Thiên Chúa vừa say bạc tiền?
THIÊN CHÚA QUAN PHÒNG
Đừng vì thân xác lo phiền,
- Đừng vì vật chất mà quên tinh thần.
Cơm ăn áo mặc dù cần,
Sao bằng sự sống bản thân con người?
Hãy xem chim chóc trên trời,
Không gieo không gặt mà đời vẫn vui.
Con chim được Chúa dưỡng nuôi,
Con người quí trọng bị vùi dập sao?
Dù con lo lắng thể nào,
Có thêm được một tấc cao cho mình?
Hãy xem hoa huệ tươi xinh,
- Ai may ai mặc nên hình xinh tươi?
Sa-lô-mong tiếng hơn người,
Lụa là mặc kém gấp mười cỏ bông.
Xem loài hoa dại ngoài đồng,
Sớm còn tối mất chẳng trông ra gì.
Thế mà lượng cả từ bi,
Vẫn cho mặc đẹp huống chi con người?
Con người trọng gấp mấy mươi,
Lại không được phúc cao vời hơn sao?
Ôi! Lòng tin kém dường nào,
- Giống như kẻ ngoại lo vào lo ra.
Lo ăn mặc, lo cửa nhà,
Lo cau trổ muộn lo già hết duyên.
Lòng Cha từ ái vô biên,
Biết con cần thiết thường xuyên những gì.
Hãy tìm Nước Chúa trước đi,
Ngoài ra để Chúa tùy nghi an bài.
Thôi đừng lo đến ngày mai,
Không ai vẽ được tương lai cho mình.
Ngày nào việc ấy phân minh,
- Ngày mai thì có chương trình ngày mai.
CHỚ XÉT ĐOÁN
Cũng đừng xét đoán dông dài,
Xét sao bị vậy kêu nài làm sao?
Con đong thiên hạ đấu nào?
Sẽ dùng đấu ấy đong vào cho con.
Sao con thấy cục thấy hòn,
Thấy từng cái rác tí hon mắt người?
Lại không thấy đất thấy trời
Thấy cây đà cửa ở nơi mắt mình?
Sao con làm tội làm tình,
- Đòi khều cái rác trong mình anh em?
Mắt mình lại để lem nhem,
Không cho ai ngó, ai xem mắt mình.
Thôi thôi! Hỡi kẻ giả hình,
Trong con mắt có cây đinh cây xà.
Hãy lo mà bẩy nó ra
Rồi khều cái rác người ta muộn gì?
CHỚ HOÀI CỦA THÁNH
Đừng đem đồ thánh vất đi,
Đừng trao cho chó làm chi hiểm nghèo.
Ngọc quí đừng ném cho heo,
- Nó nhai nó giẫm quay theo cắn mình.
BỀN CHÍ CẦU NGUYỆN
Hãy xin ắt được phỉ tình,
Hãy tìm sẽ thấy phân minh có ngày.
Cho dù cửa đóng then gài,
Gõ hoài sẽ được chóng chầy mở ra.
Con mình xin bánh xin quà,
Có ai lấy đá đem mà cho sao?
Con mình thấy cá kêu gào,
Có ai bắt rắn bỏ vào tay con?
Người đời dẫu thiếu lòng son,
- Biết cho con cái của ngon vật lành.
Huống hồ Cha Cả trời xanh,
Của lành vật tốt để dành làm chi?
KHUÔN VÀNG THƯỚC NGỌC
Muốn cho mình được những gì,
Hãy bằng những ấy thực thi cho người.
Đó là nguyên tắc tuyệt vời,
Gói trong Lề Luật và lời Tiên Tri.
HÃY VÀO CỬA HẸP
Hãy theo lối hẹp mà đi,
Cửa to đàng rộng chung qui đọa đày.
Nhiều người đeo đuổi khốn thay!
- Ít ai tìm thấy đường ngay nẻo lành.
Chông gai chật hẹp đã đành,
Nhưng là lối tắt về nhanh Nước Trời.
CÁC TIÊN TRI GIẢ
Con nên cảnh giác kịp thời,
Đề phòng cẩn mật kẻo rơi vào tròng.
Bọn tiên tri giả hình dong,
Bề ngoài chiên thảo bên trong sói rừng.
Hãy phân biệt hãy coi chừng,
Hành vi của chúng không ngừng lộ ra.
Nho không ở bụi xương ma,
- Vả không hái được trên chà gai xanh.
Cây lành sinh quả ắt lành,
Cây hư thì quả trên cành cũng hư.
Cây nên sinh quả xấu ư?
Quả hư không thể đến từ cây nên.
Cây nào sinh quả vô duyên,
Chặt đem mà đốt cho yên chuyện đời.
MÔN ĐỒ CHÂN CHÍNH
Phải chăng muốn được Nước Trời,
Chỉ kêu “Lạy Chúa” vài lời là xong?
Thôi đừng ảo mộng đừng hòng,
- Lời Cha vâng giữ mới mong được vào.
Rồi đây nhiều kẻ kêu gào:
”Lạy Thầy! Lạy Chúa! Phần nào xét soi!
Xin đừng để bị thiệt thòi,
Kẻ nhân Danh Chúa nói lời tiên tri.
Trừ tà đuổi quỉ ra uy,
Làm nên phép lạ cũng vì Thánh Danh”.
Mặc mình kể tốt cho mình,
Mà rồi tiếng Chúa công bình nghe ra:
Hỡi quân xảo trá điêu ngoa,
- Đi cho khuất mắt kêu ca ồn ào.
Ăn làm sao? Nói làm sao?
Đất không nhận diện trời nào điểm danh?
Nghe Lời Ta biết thực hành,
Khôn ngoan nên mẫu, trung thành nên gương.
Nhà xây đá móng gạch tường,
Mặc cho mưa bão nhiễu nhương tung hoành.
Ai nghe mà chẳng thực hành,
Đủ điều dại dột đủ vành lôi thôi.
Xây nhà trên bãi cát bồi,
- Mưa sa gió táp xói trôi móng nền.
Những lời Chúa phán dạy trên,
Nghe như tiếng sấm vang rền vào tai.
Mọi người thấy rõ quyền oai,
Khác xa thông giáo trên đài giảng Kinh.
CỬA HẸP
Vừa đi, vừa giảng lần hồi,
- Sớm vùng thành thị, chiều nơi xóm làng.
Có người hỏi Nước Thiên Đàng,
Ít người vào được phải chăng thưa Thầy?”
Chúa rằng: “Quả thật nghe đây:
Gắng qua cửa hẹp họa may được vào.
Nhiều người tìm kiếm ồn ào,
Muốn vào không biết lối nao cho minh”.
GIỚI RĂN TRỌNG NHẤT
Có thầy thông luật đạo đời,
Nghe lời Chúa phán đầy lời khôn ngoan.
Hỏi Người như có tính toan:
”Điều răn Chúa dạy vẹn toàn lắm thay!
Điều nào trọng nhất thưa Thầy?”
Chúa rằng: “Điều trọng, điều hay nhất là:
Thiên Chúa là Chúa chúng ta,
Ích-diên ơi! Nhớ lấy mà gẫm suy!
Chúa cao cả chẳng ai bì,
- Chúa duy nhất phải yêu vì kính tôn.
Hết lòng dạ, hết linh hồn,
Hết tài lực, hết trí khôn tinh thần.
Hai là đối với tha nhân,
Thương người như thể thương thân khác nào.
Hai luật nầy trọng biết bao,
Các giới răn khác không sao sánh bằng.”
Luật sư ca ngợi Chúa rằng:
”Lời Thầy minh bạch như trăng giữa trời.
Ý Thầy cao đẹp tuyệt vời,
- Một mình Chúa đáng được đời tôn vinh.
Yêu Chúa hết dạ hết tình
Yêu người như thể yêu mình đúng thay.
Thực thi hai giới răn nầy,
Quí hơn đem của lễ bày ra thiêu.”
Thông luật thì luật hiểu nhiều
Nói điều nghe cũng biết điều thị phi.
4.Thứ Bốn thì gẫm:
ĐỨC CHÚA GIÊ SU BIẾN HÌNH TRÊN NÚI
Ta hãy xin cho được lắng nghe và thực hành Lời Chúa.
CHÚA GIÊ-SU BIẾN HÌNH
Thời gian qua độ sáu ngày,
Phê-rô, Gioan, Giắc theo Thầy đăng sơn.
Lộ trình khoảng một giờ hơn,
Ta-bor đỉnh vắng dừng chơn nguyện cầu.
Môn đồ chờ đợi giây lâu,
- Bỗng nhiên sự lạ bắt đầu phát sinh:
Toàn thân Con Chúa biến hình,
Lung linh như ánh lê minh rạng ngời.
Dung quan sáng láng tuyệt vời,
Áo như tuyết nhuộm mặt trời chói lên.
Đứng hầu tả hữu đôi bên,
Có Ê-li với Mai-sen hai người.
Phê-rô cao hứng mở lời:
”Chao ôi ! Hạnh phúc ngàn đời là đây.
Ước chi có lệnh của Thầy,
- Đỉnh đồi lập tức cất ngay ba nhà.
Mỗi người riêng ngự một tòa,
Bồng lai tiên cảnh đâu mà hơn đây.”
Lời chưa ngưng kịp phút giây,
Toàn trường mây bạc phủ vây sáng lòa.
Tiếng đâu như sấm truyền ra:
”Con Ta đẹp ý lòng Ta mọi đàng.
Lời Người, Lời ngọc, Lời vàng
Nghe sao cho thấm can tràng thì nghe.”
Âm vang chấn dội tư bề,
- Thất kinh môn đệ hôn mê bò càn.
Chúa lay tỉnh dậy ủi an,
Dặn niêm kín chuyện kẻo lan ra ngoài.
Chờ khi khổ tận cam lai,
Mừng ngày chiến thắng ca bài phục sinh.”
Nhìn quanh thấy Chúa một mình,
Môn đồ đem mối ẩn tình thưa qua:
”Theo lời ký lục nói ra,
Ê-li trước sẽ xông pha dọn đàng?”
Chúa rằng: “Chớ khá hoang mang!
- Ê-li đã đến sửa sang mối giềng.
Người đời chẳng biết nể kiêng,
Lập tâm đối xử theo riêng ý mình.
Con Người sẽ chịu khổ hình,
Cũng do bọn họ đồng tình gây nên.”
Môn đồ nhận mấy lời trên,
Chỉ Gioan Tẩy Giả hai tên một người.
Ta-bor mộng đẹp xa rời,
Mở bừng con mắt thấy đời ngán ngao.
5.Thứ Năm thì gẫm :
ĐỨC CHÚA GIÊSU LẬP PHÉP THÁNH THỂ
Ta hãy xin cho được năng kết hợp cùng Chúa Giêsu Thánh Thể.
DỌN MỪNG LỄ CHIÊN
Thời gian bay thẳng hay cong,
Mà sao ngày tháng xoay trong vòng tròn?
Chiếc vòng lúc mẹ lúc con,
Như vành trăng bạc khi non khi già.
Than ôi thời khắc chóng qua!
- Lễ Chiên đẫm máu thôi đà đến nơi.
Trời mai ngày áp đẹp trời,
Phê-rô được lệnh cùng người Chúa yêu:
”Hai con dọn lễ ngay chiều.”
Thưa rằng: “Thành phố dập dìu khách xa.
Nhà quen đây chẳng có nhà,
Ý Thầy buổi lễ sẽ là nơi đâu?”
Chúa rằng: “Đi chẳng bao lâu,
Chúng con vào đến địa đầu thành đô.
Gặp người vác một chiếc vò,
- Hãy theo chân hắn, theo cho đến nhà.
Xin vào ra mắt chủ gia,
Rằng : Thầy dạy đến hỏi qua một lời:
Nơi nào dành sẵn cho nơi?
Để ăn mừng Lễ kịp thời tối nay?
Chúng con sẽ được chỉ ngay,
Căn phòng lầu rộng đủ đầy tiện nghi.
Bàn xây, ghế nệm, chân quì,
Bát bình, nước rửa chẳng gì thiếu đâu.”
Mắt Người như có phép mầu,
- Thấy qua mọi sự trước sau như lời.
Ác vàng vừa trốn sau đồi,
Trông lên núi Thánh rợp trời đèn hoa.
Lễ Chiên mở hội từng nhà,
Tích xưa hoài niệm trẻ già đều vui.
……
ĐẦU BỮA TIỆC
Đến giờ tiệc Thánh mở màn,
Chúa đưa môn đệ vào bàn Lễ Chiên.
Sau câu chúc tụng cổ truyền,
Chúa rằng : “Khát vọng thường xuyên của Thầy.
Là cùng với các con đây,
Sum vầy mừng Lễ Chiên nầy với nhau.
Để lưu kỷ niệm về sau,
Trước khi gánh chịu khổ đau vì đời.
Đây là buổi tiệc nửa vời,
- Chờ ngày kết thúc trên trời mai sau.
Hai tay nâng chén rượu đào.,
Chúa rằng: “Nhận lấy chia nhau mà dùng.
Đây là chén rượu cuối cùng,
Nước Trời thành lập mừng chung cõi trời.”
…….
LẬP PHÉP THÁNH THỂ VÀ TRUYỀN CHỨC THÁNH
Phán xong Chúa mới liệu toan,
Phong truyền chức thánh thông ban phép mầu.
Định thần giây lát nguyện cầu,
Như qua cái phút thẳm sâu muôn đời.
Tay cầm bánh, mắt nhìn trời,
Xướng câu chúc tụng đọc lời tạ ân.
Bẻ chia cho các môn nhân,
Từng người trao tặng, từng phân giải bày:
”Đây là Thân Xác của Thầy,
- Đây là hy tế thường ngày dâng Cha,
Đây là Của Lễ Giao Hòa,
Các con hãy nhận lấy mà ăn đi.
Xác nầy đâu có tiếc chi,
Thân nầy sẽ bị nộp vì các con.”
Rồi khi bữa tiệc vừa tròn,
Chúa nâng chén rượu tạ ơn chúc lành.
Thiết tha cất giọng mời quanh:
“Hãy nhận uống chén Thầy dành cho đây!
Đây là chén Máu của Thầy,
- Máu Giao Ước Mới đổ thay cho đời.
Dành cho muôn thuở muôn nơi,
Dành làm giá chuộc mọi người chúng con.
Việc nầy thực hiện vuông tròn
Là đem dạ sắt lòng son nhớ Thầy.”
Môn nhơn ngưng trọng phút giây,
Nghe lời ký thác chắp tay nhận nhìn:
Đây là mầu nhiệm Đức Tin,
Đây là lương thực thường sinh mỹ miều,
Đây là chân lý cao siêu,
- Đây là Bí Tích Tình Yêu tuyệt vời.
Chúng con đâu xứng Thầy ơi,
Đây là Bí Tích Tình Yêu tuyệt vời.
Lấy chi đền đáp cho xong,
Cuộc đời như nước theo dòng về đâu?
AN NGÃI, NGÀY 4 THÁNG 10 NĂM 2014.
Trả lời